Theo niên lịch phụng vụ, ngày 02 tháng 10,
Giáo Hội mời gọi con cái mình kính nhớ đến các Thiên Thần Bản Mệnh. Trước là để
ta dâng lên Thiên Chúa lời cảm tạ tri ân vì Ngài đã ban tặng cho ta những người
bạn tuyệt vời, luôn ở kề bên để chăm sóc, gìn giữ, nhắc nhở và bảo vệ ta trên
bước đường lữ thứ, kế đến là nhắc nhở ta luôn biết cám ơn các Thiên Thần Bản
Mệnh, tâm sự với các ngài, xin các ngài cầu thay nguyện giúp và nhất là ta xin
các ngài hướng dẫn ta sống sao cho đẹp lòng Chúa, gìn giữ ta khỏi những mưu mô,
chước độc của satan.
Các
Thiên Thần Bản Mệnh là ai? Các Ngài có ảnh hưởng gì đến đời sống tâm linh cũng
như thể chất của ta? Các ngài song hành và ở bên ta dưới hình thức nào…? Quả
thật, đây là những câu hỏi mà gần như ít người quan tâm, bận tâm và tìm hiểu!
Ngay như vị thánh Bổn Mạng là vị thánh mà cha mẹ ta chọn cho ta khi ta được
chịu phép Rửa Tội, ấy thế mà nhiều khi ta chẳng nhớ, chẳng biết và không mấy
quan tâm!
Phải
chăng hình ảnh và sự hiện diện của các Thiên Thần Bản Mệnh chỉ là hư cấu, thêu
dệt cho thêm phong phú trong quá trình giữ đạo và sống đạo của người Kitô hữu?
Phải chăng các Thiên Thần Bản Mệnh được Thiên Chúa sinh dựng để ngày đêm túc
trực bên Thánh Nhan Chúa, luôn dâng lời ca tiếng hát chúc tụng, ngợi khen Thiên
Chúa, và tô điểm cho ngai tòa Thiên Chúa? Xin thưa, không phải thế, giờ ta cùng
tìm hiểu về hình ảnh, nhiệm vụ của các Thiên Thần Bản Mệnh trước thánh nhan
Thiên Chúa và nhất là trong cuộc sống lữ hành của ta. Để rồi trong từng ngày
sống, ta cảm nhận ra tình yêu của Thiên Chúa dành cho ta lớn lao biết là dường
nào qua sự đồng hành của các Thiên Thần Bản Mệnh. Từ đó, ta luôn hướng về các
ngài, xin các ngài giúp đỡ, xin các ngài cầu thay nguyện giúp cho ta.
Sách
giáo lý Công Giáo dạy ta: “Các thiên thần là những thụ tạo thiêng liêng, không
có thân xác, vô hình và bất tử; đó là những hữu thể có ngôi vị, có lý trí và ý
chí. Họ không ngừng chiêm ngắm Thiên Chúa diện đối diện và tôn vinh Thiên Chúa;
các ngài phục vụ Thiên Chúa và là những sứ giả của Ngài để thực hiện sứ vụ cứu
độ loài người. (x. sách GLCG 350). Thánh Basiliô cả xác tín rằng
“Bên cạnh mỗi tín hữu đều có một thiên thần như đấng bảo trợ và mục tử, hướng
dẫn họ đến sự sống”. Trong Kinh Thánh rất nhiều chỗ tường thuật lại việc
các Thiên Thần Bản Mệnh thực hiện mệnh lệnh của Thiên Chúa để bảo vệ, nâng đỡ ,
dẫn dắt con người nhân loại.
·
Trình thuật của sách Sáng Thế, sau khi con người đầu tiên là
A-đam và E-va phạm lỗi vì nghe theo lời đường mật của satan. Đức Chúa đã cắt
đặt các thần hộ giá canh giữ đường đến cây trường sinh (x. St.3, 1-24);
·
Sách Xuất Hành Đức Chúa phán với ông Mô-sê: “ Này Ta sai
Thiên Sứ đi trước ngươi, để gìn giữ ngươi khi đi đường, và đưa ngươi vào nơi Ta
dọn sẵn. Trước mặt người, ngươi hãy ý tứ và nghe lời người…” (Xh.23,20-21).
·
Sách các Vua quyển 1 trình thuật việc Thiên Sứ đến an ủi, tiếp
tế lương thực cho ngôn sứ Ê-li-a trên đường ông lên núi Khô-rếp(x.1V.19,1-8)
·
Sách Tô-bi-a trình thuật việc Chúa Sai thiên sứ Ra-Pha-en đến để
đồng hành, dẫn đường cho Tô-bi-a và việc chữa lành cho thân phụ của Tô-bi-a là
ông Tô-bít (x.Tb.5,1-23;11,1-19).
·
Thánh Vịnh 90 trình thuật lại lời xác tín sự hiện diện của các
Thiên Thần Bản Mệnh thực hiện mệnh lệnh của Thiên Chúa bảo vệ con cái của Ngài:
“ Bạn sẽ không gặp điều ác hại , và tai ương không bén bảng tới nhà. Bởi chưng
Thiên Chúa truyền cho thiên sứ giữ gìn bạn trên khắp nẻo đường, và thiên sứ sẽ
tay đỡ, tay nâng, cho bạn khỏi vấp chân vào đá” (x.Tv.90,1-16).
·
Thánh Phao-lô trong thư gửi cho giáo đoàn Do-thái đã viết về các
Thiên Thần: “Nào tất cả các vị đó không phải là những bậc thiêng liêng chuyên
lo phụng thờ Chúa, được sai đi phục vụ để mưu ích cho những kẻ được thừa hưởng
ơn cứu độ sao?”(Dt.1,14).
·
Sách Tin Mừng trình thuật rất nhiều về sự hiện diện của các
Thiên Thần (Sứ thần) của Thiên Chúa: Sứ thần truyền tin cho Đức Maria, ông
Dia-ca-ri-a (x.Lc.1,538); Sứ thần truyền tin cho Thánh Cả Giuse
(xMt.1,18-25;2,13-23); Đạo binh các thiên thần hát vang trong đêm Đức Kitô
giáng sinh(x.Lc.2,1-20); Sứ thần loan báo tin vui Phục Sinh (x.Mt.25,1-8); Sứ
Thần giải thích cho các thánh Tông Đồ về sự kiện Đức Giêsu về Trời
(x.Cv.1,9-11). Đặc biệt là lời dạy dỗ, nhắc nhở của Đức Giêsu về hình ảnh và
vai trò của các Thiên Thần: “ Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong
những kẻ bé mọn này, quả thật, Thầy nói cho anh em biết: các thiên thần của họ
ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời”
(Mt.18,10).
·
Giáo Hội xác tín sự hiện diện, nâng đỡ của các Thiên Thần Bản
Mệnh qua lời nguyện nhập lễ kính nhớ các ngài: “ Lạy Chúa! Chúa sai các Thiên
Thần đến gìn giữ chúng con. Xin ban cho chúng con đời này được các Ngài luôn
bênh vực che chở, và đời sau được cùng các Ngài hưởng phúc vinh quang".
Vâng!
Theo ý muốn và tình thương của Thiên Chúa, Ngài đã tác dựng các Thiên Thần, để
các ngài trở thành cánh tay nối dài của Thiên Chúa trong việc săn sóc, đồng
hành, gìn giữ, nhắc nhở và che chở ta khỏi mưu chước của quyền lực sự dữ, các
thiên Thần Bản Mệnh hằng cầu nguyện cho ta trước thánh nhan Chúa, ghi chép tất
cả những công việc, tư tưởng, ước muốn của ta mà dâng lên cho Thiên Chúa.
Mẹ
Maria đã mạc khải cho một vị thánh về vai trò của các Thiên Thần bản Mệnh của
mỗi người khi họ tham dự thánh lễ. Mẹ phán: “ Khi các con đến tham dự thánh lễ,
đến phần vị chủ tế chuẩn bị dâng của lễ. Các con có biết, Thiên Thần Bản Mệnh
của các con sẽ thay các con tiến về phía bàn thờ, trên đôi tay của các ngài là
những tâm tư, ước nguyện mà các con muốn tiến dâng lên cho Thiên Chúa khi tham
dự thánh lễ, cũng có những Thiên Thần tiến lên bàn thánh, nhưng trên tay của
các ngài không có chút của lễ nào vì người tham dự thánh lễ không ý thức và đến
tham dự thánh lễ một cách máy móc, chia trí, lo ra… Thiên Thần Bản Mệnh của những
người tham dự thánh lễ như thế rất buồn và liên lỉ cầu nguyện cho họ” ( trích
Mẹ Maria mạc khải thánh lễ).
Có
thể nói, rất nhiều người không biết, không hiểu và lãng quên sự hiện diện của
các Thiên Thần Bản Mệnh. Các ngài chính là ân sủng, là quà tặng mà Thiên Chúa
ban nhưng không cho ta trên bước đường lữ hành. Sự hiện diện của các ngài là
dấu chỉ Thiên Chúa luôn ở cùng và ở với ta trong từng ngày sống. Các Thiên Thần
luôn hướng dẫn ta trong đời sống đạo, luôn bênh đỡ ta và gìn giữ ta, nhắc nhở
ta mỗi khi ta phạm lỗi bằng tiếng nói của lương tâm. Thế nhưng, nhiều khi ta
không nhận ra tiếng nói lương tâm thôi thúc, nhắc nhở ta là tiếng nói của các
Thiên Thần Bản Mệnh. Nhiều lần ta thoát khỏi những tai nạn, tai ương trên bước
đường, ta không nhận ra chính các Thiên Thần đã bảo vệ, cầu nguyện cho ta, đem
lại cho ta sự bình an…!
Nhiệm
vụ của Thiên Thần Bản Mệnh là thực hiện mọi công việc mà Thiên Chúa giao phó
cho các ngài, dẫu trong đời sống ta thường xuyên vô ơn, lãng quên các ngài,
nhưng các ngài không hề bỏ rơi ta hằng ở luôn bên ta, âm thầm bảo vệ, gìn giữ
và nhắc nhở ta sống và đi theo đường ngay nẻo chính, giúp ta thực hiện những
việc lành phúc đức, hướng dẫn ta và dắt ta về với Thiên Chúa là Cha luôn yêu
thương con cái mình. Ta hãy nghe lời của Thiên Thần nói với ông Tô-bít và
Tô-bi-a khi các ông được người dẫn đường nói cho biết sự thật ngài là Ra-pha-en
một trong bảy thiên sứ hằng hầu cận và vào chầu trước nhan vinh hiển Chúa, các
ông đã hoảng sợ, nhưng sứ thần nói tiếp: “Đừng sợ! Bình an cho các người! Hãy
chúc tụng Thiên chúa đến muôn đời! Phần tôi, tôi đã ở với các ngươi không phải
do lòng tốt của tôi, mà do do ý muốn của Thiên Chúa….”(x.Tb. 121-22).
Theo
dòng lịch sử của Giáo Hội, có rất nhiều câu chuyện kể về những ơn lành và sự
đồng hành của các Thiên thần Bản Mệnh. Xin mượn câu chuyện sau để kết thúc đôi
dòng suy tư về các Thiên Thần Bản Mệnh
Tại
một xứ đạo vùng sâu, vùng xa ở nước Pháp, vào một đêm khi cha sở họ đạo chuẩn
bị lên giường nghỉ, bỗng có tiếng gõ cửa và tiếng kêu cứu xin cha sở tới xức
dầu cho một bệnh nhân đang trong cơn nguy tử. Trời khuya, muốn tới nhà bệnh
nhân, cha sở phải băng qua khu rừng vắng. Với trách nhiệm và bổn phận, cha sở
chuẩn bị tư trang để lên đường. Khi tới đầu khu rừng vắng, với một thân một
mình, bỗng trong tâm trí ngài cảm thấy sợ, lúc bấy giờ ngài nhớ tới Thiên Thần
Bản Mệnh, ngài cầu nguyện và xin Thiên Thần đi cùng. Ngài đã đến kịp thời ban
các phép và cầu nguyện cho bệnh nhân trước khi bệnh nhân trút hơi thở cuối cùng.
Thời
gian trôi qua khoảng 10 năm. Vào một buổi chiều người ta đến báo cho ngài có
một một người rất muốn gặp Cha, người đó là một tử tù sắp bị hành quyết. Ngài
vội lên đường. Khi đến nơi, người tử tù nói:
·
Thưa Cha! Cha có phải là cha sở họ đạo X? Vị mục tử gật đầu và
hỏi:
·
Sao anh biết tôi? Người tử tù kể lại
·
Thưa Cha! Cha có nhớ vào một buổi tối cách đây 10 năm, tại khu
rừng vắng, vào thời điểm đó, con đang là một tên cướp của, giết người đang bị
truy nã. Con dự tính sẽ cướp và giết bất cứ ai con gặp. Và rồi con thấy cha,
nhưng thật là xúi quẩy cho con, vì cha không đi một mình, con thấy người đi
cùng với cha rất đẹp và rất cao to, con chợt nghĩ đây không phải là đối thủ của
mình nên đành dậm chân, lui gót xa rời con mồi mà mình đã và đang chờ đợi. Rồi
anh kể tiếp:
·
Thưa Cha! Con là người có đạo, nhưng con đã sống bê tha và trở
thành kẻ cướp của giết người, giờ đây con đáng bị người đời trừng trị, xin cha
cho con biết người thanh niên đi cùng cha là ai, vì con thấy dung mạo của anh
ta rất khác thường, hiền lành nhưng uy nghi làm con sợ. Sững lại ít giây, vị
mục tử liền trả lời:
·
Chàng thanh niên đó là Thiên Thần Bản Mệnh. Người tử tù nghe thế
liền khóc và xin vị mục tử cho anh xưng tội và chịu các phép sau cùng.
Lạy
Chúa! Xin cho con luôn biết kính trọng, yêu mến và cậy trông vào sự che chở của
các Thiên Thần Bản Mệnh là những người bạn mà Chúa đã quan phòng ban tặng cho
con trên bước đường về quê trời. Xin giúp con luôn biết lắng nghe những lời
nhắc nhở của các ngài qua tiếng nói lương tâm, để nhờ ơn Chúa giúp và sự đồng
hành của các Thiên Thần Bản Mệnh mà con luôn sống trong bình an và sống đẹp
lòng Chúa bây giờ và mãi mãi.Amen
Antôn Lương Văn Liêm( Theo thanhlinh.net)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét